thiếu nữ xinh đẹp của lâm gia

عرض المزيد من ‏‎Đoàn Thanh Thiếu Niên Phật Tử Trúc Lâm Tây Thiên - Trần Nhân Tông‎‏ على فيسبوك Được thân xinh đẹp: Những người nữ hiện tại mang thân hình xấu xí, hay ốm đau bệnh tật trong những kiếp tới sẽ được thân hình xinh đẹp, sinh vào nơi Đồ hoạ của Lâm Giới Thiếu Nữ Mobile được thiết kế theo phong cách anime đang rất được ưa chuộng hiện nay. Đặc biệt việc trò chơi khai thác tuyến nhân vật nữ cũng hứa hẹn đem tới nhiều cô gái xinh đẹp, cá tính cũng như không kém phần quyến rũ, nóng bỏng. Thiếu Nữ Tiền Tuyến Kế Hoạch Vân Đồ hiện đang mở đợt thử nghiệm kín tại Trung Quốc. Sau thành công của trò chơi Thiếu Nữ Tiền Tuyến hay được biết đến dưới tên gọi Girls' Frontline ở phiên bản quốc tê, Sunborn đã không ngủ quên trên chiến thắng mà tiếp tục Vay Tiền Home Credit Online Có An Toàn Không. Vả lại lúc Lâm Cảnh Nhàn được sinh ra, Vương thị vẫn còn suy nghĩ tìm cách, đi cầu cạnh người quen biết lúc bà còn địa vị trong nhà họ Vương, nghĩ rằng sẽ đưa được Kỳ Ca nhi từ trong tay của Lâm gia ở kinh đô trở thế đã chọc tức đến lão thái thái của Lâm gia lão thái thái bên nhánh chính, đã cho người đến ám chỉ Lâm Tân Mẫn, nếu còn muốn ngồi vào chức quan lại kia, thì tốt nhất nên quản cho tốt nữ nhân bên cạnh nên, khi Lâm Cảnh Nhàn vừa sinh ra, Lâm Tân Mẫn đã nghĩ cách mang nàng đem đến cho Trần di nương chăm phần Vương Thị, không có nhà mẹ đẻ chống lưng, lại bị phu quân chèn ép, cuộc sống của bà làm sao có thể suôn sẻ cho được?Sau đó, lại bị Trần di nương sai người đi quấy rối, mưu hại Vương Thị, cho rằng bà đã giết chết đứa con trong bụng mình, và thế là trong bảy tội danh Vương thị đã bị gán cho một tội. Lâm Tân Mẫn lại không dám trực tiếp đi hưu thê, dù gì thì hưu thê cũng phải là chuyện vinh quang Vương thị đã bị đẩy vào ngõ cụt, cuối cùng trong lúc tuyệt vọng và tức giận bà đã đi đến Ngọc Từ am, bảo là tĩnh dưỡng! Đương nhiên, theo cách này, chỉ cần Vương thị không gây thêm họa và có thể sống một cách hòa thuận với hắn ,thì Lâm Tân Mẫn cũng không cần phải hưu thê nữa,chung quy, hưu thê đối với hắn cũng không có ích lợi gì phần Vương thị, tuy rằng bà không thân cận với Lâm Cảnh Nhàn, nhưng Lâm Cảnh Nhàn rốt cuộc cũng là khúc thịt được cắt xuống từ trên người bà bị hưu, địa vị trong phủ của Lâm Cảnh Nhàn liền sẽ có chút thay đổi, vị trí đích nữ này sẽ trở nên khó xử hơn, thậm chí sẽ khiến người ta cảm thấy rất nực cười, có một người mẫu thân bị hưu, về sau làm gì còn có một mối hôn nhân tốt nữa chứ?Trong cơn thất vọng, Vương thị mới nghĩ đến việc đi xuất gia, đó cũng là việc cuối cùng bà làm cho nữ nhi của mình, chiếm lấy vị trí phu nhân của Lâm phủ, chỉ có như thế, cho dù người trong phủ có cho rằng bà đã bị thất sủng, hay nhìn nữ nhi của bà như thế nào đi nữa, nhưng nói đi nói lại, Lâm Cảnh Nhàn vẫn chính là đích nữ của Lâm phủ!Về phần Lâm Cảnh Nguyệt, cho dù được Lâm Tân Mẫn cực kỳ sủng ái như thế nào đi nữa? Trên danh nghĩa, bất luận ra sao cũng chỉ là một đứa thứ nữ mà này trở về, Vương thị cũng vì nữ nhi của mình, nếu không phải bà cảm thấy nữ nhi bà ở trong phủ bị người ta khi dễ quá thảm, thì bà sẽ không bao giờ muốn quay trở lại nhìn thấy những con người của Lâm gia này. Còn về phía Lâm Cảnh Nhàn, để bà quay về không phải để bà giúp đỡ nàng, mà là nàng không muốn sau khi mình xuất giá, mẫu than vẫn còn ở Ngọc từ am, không ai bên cạnh chăm sóc, cuối cùng chết trong cô kiếp trước, mẫu thân còn ở trong phủ Lâm gia, cho dù người trong phủ không ai thích mẫu thân nàng, nhưng bọn họ cũng sẽ không thể ngồi yên mà không nhìn đến, nếu bà được chăm sóc tốt, thì làm sao có thể có được kết cục như thế?Hơn nữa…. Lâm Cảnh Nhàn thực sự muốn giúp mẫu thân mình trở lại vị trí đó, còn về phần Trần di nương? Nàng nhất định sẽ không để bà ta có cơ hội làm tổn thương đến mẫu thân con hai người ý tưởng khác nhau, nhưng mục tiêu điều giống thì, cứ củng cố vị trí trong Lâm phủ này cho vững chắc, để cho những kẻ tiểu nhân kia xem còn có chỗ để mà hóng mát hay là còn chỗ để đi này Lâm Tân Mẫn đang ôm lấy Vương thị, đối với Vương thị nói “Huệ nương, Kỳ Ca nhi bây giờ sống rất tốt, so với việc ở lại trong phủ chúng ta còn có tiền đồ hơn, lòng nàng cũng nên buông nhẹ chút đi.”Đương nhiên, bà không muốn Lâm Tân Mẫn nhắc lại chuyện của Kỳ Ca nhi, bà sợ nếu bà nghe thấy, sẽ không kiềm chế được mà, bộc phát là con trai của bà, là bà mười tháng mang nặng đẻ đau sinh ra nó, bà làm sao có thể cam tâm tình nguyện mà giao nó cho người khác nuôi dưỡng đây?Lâm Tân Mẫn còn cho rằng Vương thị đã thực sự suy nghĩ thông suốt, trên khuôn mặt ông ta tràn đầy vẻ vui mừng và nhẹ nhõm “Huệ nương…Nàng yên tâm, lúc Nguyên nương xuất giá, người làm cha như ta nhất định sẽ không bạc đãi nó… Mặc dù nó nguyện ý gả cho nhị công tử của Trình gia, thì phần hồi môn của nó cũng sẽ không thiếu kém gì của hồi môn của Cảnh Nguyệt cả.”Vương thị cười lạnh lùng khinh bỉ, hay cho câu sẽ không bạc đãi, giỏi cho câu sẽ đối xử bình đẳng! Đích nữ Lâm gia, phần hồi môn lại giống của một đứa thứ nữ?Ad đây cũng khinh bỉ ra mặt ¬▂¬ Ta khinh … Ngay lúc này Vương thị cũng không nói cho hắn biết mình đã chuẩn bị của hồi môn cho Lâm Cảnh Nhàn , chỉ nói, “Thiếp đã lâu chưa gặp qua mẫu thân và vài vị đệ muội. Nhân bữa tối nay, chúng ta có thể ăn cùng nhau không? Nhân đó, thiếp cũng xinh mẫu thân tha lỗi cho thiếp, vì mấy năm qua, thiếp không thể làm tròn đạo hiếu của mình.”Tuy Vương thị nói như vậy, nhưng mục đích chính là cải chính lại thanh danh cho bà, và nói với mọi người rằng, Vương thị bà đã trở lại với tư cách là phu nhân của Lâm gia, không phải là cái dạng người cần phải giấu giấu diếm diếm, thân phận không rõ nãy Lâm Tân Mẫn đã được Vương thị tưới lên một chút mật ngọt, lúc này lại nghe được những lời dịu dàng của Vương thị,trong lòng lập tức cảm thấy trở nên ấm áp, đặc biệt là lúc nghe được Vương thị nói sẽ đến thỉnh tội với lão phu nhân, điều này thật khiến cho Lâm Tân Mẫn rất biết rằng, trước kia Vương thị và Lão phu nhân, chỉ đơn giản là mặt trăng với mặt trời, a, không, phải nói là thiên lôi với địa hỏa, hễ gặp mặt nhau là ăn miếng trả miếng, đối chọi gay hai người đều không phải là đèn dầu đã cạn, lão phu nhân muốn “ Lập quy củ” cho Vương thị, nhưng Vương thị vốn dĩ có xuất thân từ danh môn giàu có, còn hiểu rõ nhiều quy củ phép tắc hơn lão phu nhân bà, cho nên có lúc dĩ nhiên là nói một đằng nàng sẽ làm một nẻo quan hệ của hai người không khá hơn là giờ, Vương thị lại chịu cúi đầu, Lâm Tân Mẫn có chỗ nào là không vui được nữa, lúc đầu hắn cũng chỉ nghĩ chờ Vương thị dạy cho Lâm Cảnh Nhàn quy củ xuất giá xong, hắn sẽ đưa Vương thị rời khỏi, nhưng sau những gì Vương thị nói vừa rồi, hắn đã dao động, muốn để Vương thị ở lại trong phủ Vương thị lưu lại trong phủ, thì chính là thê tử danh chính ngôn thuận của hắn, cho dù không có thực quyền cũng là phu nhân của hắn, đương nhiên hắn phải hi vọng phu nhân và mẫu thân hai người hòa hợp với nhau nhắc qua lại, Lâm Tân Mẫn lập tức giơ tay ủng hộ tán thành lời nói của Vương thị, liên tục nói “ Huệ nương, vẫn là nàng suy nghĩ thấu đáo. Ta không ngờ, nàng có thể suy nghĩ thấu đáo đến như vậy…”Vương thị mím môi cười, tựa như hoa nhỏ trong mưa, thẹn thùng thực khiến người khác phải thương yêu “Duệ chi, trước đây thiếp vốn là người không hiểu chuyện, nhưng sau bao nhiêu năm qua, thiếp ở Ngọc Từ am tu tâm dưỡng tính, biết được trước kia đã làm rất nhiều chuyện nhưng không có chuyện nào là tốt cả…”Về điểm này, Vương thị không có nói dối, trước kia bà chưa cảm thấy được điều đó, lần này là do được nữ nhi đánh thức mình, mối quan hệ trước kia giữa bà với Lâm Tân Mẫn càng ngày càng xa, tuy nói chủ yếu nguyên nhân là vì Lâm Tân Mẫn mỏng tình bạc ý, nhưng bà cũng không phải là không có nhà họ Vương suy bại, nhưng Vương thị vẫn mang trong người niềm kiêu hãnh của gia tộc họ Vương, nếu nhà họ Vương vẫn còn, cho dù bà kiêu ngạo, ương ngạnh ở trong Lâm phủ thì có thể ra sao? Thể loại Cổ đại, trùng sinhConverter Gà chưa onlineEdit Y lâmHai nam nhân, một người đề tên bảng vàng, một người nằm hấp hối trên trước nàng - đại tiểu thư Lâm gia gả cho người trước. Chính vì vậy mà bị muội muội thân sinh và phu quân hãm hại đến lại một lần nữa, nàng nhất định phải gả cho vị tiểu thúc bị bệnh sắp chết kia. Chỉ cần hắn chết là nàng liền thừa kế tài sản của hắn, từng bước đòi nợ những người đã nợ nàng. Chương 80 Không phải là ngẫu nhiên gặp gỡ? Lâm Cảnh Nguyệt nhìn thấy không có một ai lên tiếng hộ mình, chỉ có thể ủy khuất nhìn Trần di nương. Lúc này, Trần di nương cũng chỉ nhìn thoáng qua Lâm Cảnh Nguyệt, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Nếu Trình Tri Quân không đứng ra, thì bọn họ làm sao không thể bắt chẹt Lâm Cảnh Nhàn được chứ. Dù ả không xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần khiến cho đám người này tức giận, thì Lâm Cảnh Nhàn sẽ là nơi để bọn họ giải tỏa nỗi phiền muộn. Nhưng việc đã đến nước này, còn nói những thứ này nữa, há chẳng phải, đem chiếc màn đã được che đậy trên đầu của Lâm gia mà lột xuống sao? Rồi Lâm lão phu nhân và Lâm Tân Mẫn có thể vui vẻ ư? Cho dù bọn họ có không chào đón Lâm Cảnh Nhàn, thì Lâm Cảnh Nhàn vẫn là người nhà họ Lâm, và luôn có quan hệ đến sự vui buồn của Lâm gia! Về điểm này, Lâm Cảnh Nguyệt lại không nhìn thấu bằng Trần di nương. Nhìn Thấy Trần di nương không giúp mình, vẻ mặt Lâm Cảnh Nguyệt càng thêm tồi tệ, nàng không biết mình đã phạm sai lầm gì, Lâm Cảnh Nhàn đã làm ra loại chuyện đồi phong bại tục, tại sao mọi người lại không cho nàng nói. Ngọc Liễu ở cạnh bên, ánh mắt hiện lên chút khinh thường, Lâm Cảnh Nguyệt quả nhiên là một ả ngu ngốc. Vào lúc này lại còn muốn nói, cuối cùng, xui xẻo bại trận, âu cũng là đáng đời. Nhưng cũng là một chuyện tốt, Trình đại công tử có một người chính thê như vậy, thì sau này, nàng sẽ có cơ hội xuất đầu lộ diện thôi. Lâm Cảnh Nguyệt không hề phát giác ra được, từ lâu, Ngọc Liễu đã sớm chộn rộn phản loạn rồi. Lâm Tân Mẫn trầm mặt nhìn mọi người một cái, sau đó liền nhìn đến Trình Tri Hiểu, nói "Trình đại công tử, mời sang bên này." Trình Tri Quân không thể lọt vào mắt của Lâm Tân Mẫn. Và Trình Tri Quân có thể phân biệt rất rõ ràng, thái độ của ông ta đối với hai người huynh đệ bọn họ. Lâm Cảnh Nhàn liếc mắt nhìn Lâm Tân Mẫn, có chút xem thường, nàng đã sớm nhìn thấu người phụ thân này rồi. Nàng cũng không quên quan sát Trình Tri Quân, bị nhạc phụ tương lai của mình làm mất thể diện, không biết trong lòng hắn có được thoải mái hay không? Thế nhưng, trên mặt Trình Tri Quân lại không có thần sắc gì khác thường, tựa như xem chuyện của Lâm Tân Mẫn không có liên quan gì đến hắn, điều này, thực khiến trong lòng của Lâm Cảnh Nhàn an tâm không ít. Lúc Trình Tri Hiểu rời đi, hắn vẫn miễng cưỡng lưu luyến liếc nhìn Lâm Cảnh Nhàn. Lâm Cảnh Nhàn chỉ hừ lạnh một tiếng, trong mắt còn mang theo chút chán ghét. Thế nhưng, một màn này lại rơi vào trong mắt của Lâm Cảnh Nguyệt, lại biến thành hai người liếc mắt đưa tình trước mặt nàng. Mọi chuyện đã rõ ràng đến như thế, nàng cũng không còn cách nào có thể hiên ngang, khí hùng mà đứng lên chỉ trích Lâm Cảnh Nhàn nữa. Chỉ cần nàng nhắc đến, thì mọi người liền sẽ nghĩ, Trình Tri Hiểu là Lâm Cảnh Nhàn tặng cho nàng. Nàng lại lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, vậy nàng liền trở thành người không nói đạo lý. Thậm chí, có người sẽ cho rằng, nàng chính là một nữ nhân hạ tiện, không biết xấu hổ. Tất cả những điều này đều khiến Lâm Cảnh Nguyệt không thể nhịn được, nhưng nàng vẫn phải cố chịu đựng! Bởi vì cố chịu đựng, nên máu huyết trong người cứ cuồn cuộn dâng trào. Chờ mọi người đều rời khỏi, Lâm Cảnh Nguyệt liền trừng mắt nhìn Lâm Cảnh Nhàn, lời nói chanh chua, khó nghe "Ngươi đừng tưởng rằng che đậy như thế này, thì mọi chuyện sẽ qua." Lâm Cảnh Nhàn cười như không cười, nhìn Lâm Cảnh Nguyệt, nói "Ta đã trở về, cũng không rõ, người ở núi Hổ Đầu đưa tin bằng cách nào đây?" Tin tức từ núi Hổ đầu ư? Rõ ràng chính là do Lâm Cảnh Nguyệt không thể đợi lâu, đã trực tiếp giả mạo thư tín của bọn thổ phỉ mà! Lâm Cảnh Nhàn lại nói "Có người cứ cho rằng, những gì họ làm là vô cùng hoàn hảo. Nhưng chẳng qua, cũng chỉ là trí giả vạn tính, không nhất định sẽ không mất tất cả. Huống chi, đây cũng chỉ là một màn thay chó đổi mèo thôi." "Hừ, ta không hiểu ngươi nói gì cả!" Lâm Cảnh Nguyệt không ngốc khi nghe nói về vấn đề này. Nếu để người khác biết, nàng chính là người đã hại tỷ tỷ mình, vậy thì nàng đúng là quá xui xẻo rồi. "Ta khuyên ngươi tốt nhất là nên an phận. Chuyện này nếu ngươi còn nói ra, thì dù là tổ mẫu hay là phụ thân, thì cũng sẽ không tha cho ngươi đâu." Lâm Cảnh Nhàn híp mắt nói. Lâm Cảnh Nguyệt hừ một tiếng xem thường. Chẳng phải ban đầu Lâm Cảnh Nhàn cũng đem chuyện của nàng nói ra sao, vậy nó cũng là một chuyện tốt à. Lúc này, Trình Tri Quân mới mở miệng nói "Lâm nhị tiểu thư, nếu như trong phủ lại xảy ra loại chuyện tương tự như thế này, e rằng Trình phủ sẽ không kết thân với các người nữa." Lâm Cảnh Nguyệt kinh ngạc nhìn Trình Tri Quân, vạn vạn không nghĩ tới, chuyện lại đến mức nghiêm trọng đến thế, nàng có chút vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ. Mặc dù Lâm Cảnh Nhàn không biết Trình Tri Quân nói ra lời này là thật hay giả, nhưng nàng có thể cảm giác được, Trình Tri Quân đã thực sự thành công hù chết Lâm Cảnh Nguyệt rồi. Vào lúc này, Lâm Cảnh Nguyệt cũng không dám nói gì thêm, chỉ hừ lạnh một tiếng, cùng Trần di nương rời đi. Chỉ còn lại một mình Vương thị, bà nhìn thoáng qua một đôi bích nhân, mà cảm thấy rất hài lòng. Bà không ngờ rằng, đứa con rể tương lai này, vốn bà không coi trọng, lại có thể làm đến bước này chỉ để bảo vệ cho Lâm Cảnh Nhàn. Vương thị ra hiệu cho Thải Liên và các nha hoàn cùng nhau rời đi. Vào lúc này, hẳn là nên để lại một chút không gian cho hai đứa nhỏ thôi. Được Vương thị khai sáng. Lúc này, Lâm Cảnh Nhàn và Trình Tri Quân đang cùng nhau đứng trong sảnh khách. Lâm Cảnh Nhàn chân thành nói "Chuyện hôm nay, cám ơn huynh." Nếu không có Trình Tri Quân, nàng thật sự không biết mọi chuyện sẽ phát triển đến mức nào nữa. Trình Tri Quân vừa cười vừa nói "Tạm thời, cứ xem như ta chỉ còn nợ nàng một ân tình đi." Khuôn mặt của Lâm Cảnh Nhàn phơi dưới ánh nắng có chút đỏ bừng. Trình Tri Quân giúp nàng, nhưng lại không một câu oán giận hay phàn nàn. Trái lại, nàng còn tự tin nói đến như vậy, thực không biết xấu hổ. Lâm Cảnh Nhàn phát hiện, Trình Tri Quân, cái người này, kỳ thật không phải hoàn toàn là một khối băng ngọc lạnh lùng. Có khi hắn cười lên, vẫn rất cởi mởi đó chứ. Lâm Cảnh Nhàn nào đâu biết, Trình Tri Quân trước kia, không câu nệ nói cười. Bây giờ, đối mặt với Lâm Cảnh Nhàn, nở nụ cười càng nhiều hơn mà thôi. "Về sau, nàng đừng đi đường nhỏ nữa." Trình Tri Quân đột nhiên nói. Lâm Cảnh Nhàn nghi ngờ, liếc nhìn Trình Tri Quân một cái. Làm sao hắn ta biết nàng đi đường nhỏ? Không phải trong lúc vô tình nào đó đã đụng phải nàng sao? Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của nàng, vẻ mặt Trình Tri Quân có chút biến sắc, sau đó liền nói "Nếu Lâm đại cô nương đã bình an trở về, vậy ta cũng nên cáo từ trước." Nói xong, Trình Tri Quân nhanh chóng rời đi. Lâm Cảnh Nhàn cũng phải về phòng nghỉ ngơi, nói thật, hôm nay ít nhiều gì, tâm lý của Lâm Cảnh Nhàn cũng có chút tiều tụy. Sau khi Trình Tri Quân rời khỏi Lâm phủ, từ trong tay áo lấy ra một chiếc trâm hoa màu vàng nhạt, sau đó lại thận trọng cất vào. Tả Kiếm đi theo sau lưng Trình Tri Quân, nhìn thấy một màn này, chỉ có thể cảm thấy mồ hôi dầm dề rơi rớt. Chẳng lẽ công tử bị trúng tà rồi? Từ lúc nào, lại quan tâm đến một nữ nhân đến như vậy chứ? Còn giữ luôn đồ vật thiếp thân của con gái người ta nữa chứ! Nhưng Tả Kiếm cũng suy nghĩ đến đó thôi, căn bản cũng không dám đi hỏi Trình Tri Quân đâu. Lại nói, sau khi Lâm Cảnh Nguyệt trở về, không biết từ nha hoàn nào, Lâm Cảnh Nguyệt lại nhận được tin tức. Sau khi Trình Tri Hiểu từ chỗ Lâm Tân Mẫn rời đi được một thời gian, hắn liền xuất phủ. Vì thế, từ sớm, nàng đã đứng đợi trên con đường hắn chuẩn bị rời khỏi phủ rồi. Lúc Trình Tri Hiểu bước đi, thì đã nhìn thấy Lâm Cảnh Nguyệt toàn thân bạch y đứng đó. Lâm Cảnh Nguyệt bạch y tao nhã, đứng tại nơi đó, thật như tiên nữ đứng trong cung điện của thần tiên. Bộ dáng này của Lâm Cảnh Nguyệt, thật khiến nam tử nào nhìn thấy cũng sẽ bị nàng hấp dẫn. Ngay cả khi Trình Tri Hiểu vẫn luôn biết tâm ý của nàng, thì vào lúc này, trên mặt cũng đã mang theo vẻ tươi cười sáng lạn. Chương 81 Giữ gìn Lúc này, nếu Trình Trinh Hiểu không đem Lâm Cảnh Nguyệt ra so sánh với Lâm Cảnh Nhàn, thì hắn vẫn cảm thấy Lâm Cảnh Nguyệt cũng khá là tốt đó chứ. Dẫu sao, Lâm Cảnh Nguyệt vẫn là một mỹ nhân kiều mị, quyến rũ. Và nàng ta thực sự rất nóng bỏng khi ở trên giường nha. Cứ như thế, Trình Tri Hiểu lại nhìn Lâm Cảnh Nguyệt thêm vài lần. Trong lòng Lâm Cảnh Nguyệt cảm thấy vui mừng. Nàng biết mà, chẳng qua Trình Tri Hiểu chỉ nhất thời bị ả tiện nhân Lâm Cảnh Nhàn mê hoặc mà thôi, trong lòng hắn mãi mãi cũng chỉ có một mình nàng! Lúc này, Lâm Cảnh Nguyệt đang kìm nén sự vui sướng ở trong lòng, thay vì trực tiếp nhào tới, thì lại trưng ra vẻ mặt dịu dàng, ngoan ngoãn đứng đó chờ đợi. Đợi cho đến khi Trình Tri Hiểu đã đi đến trước mặt, Lâm Cảnh Nguyệt mới vui mừng, nói "Trình đại ca, ta chờ huynh rất lâu rồi." Giọng nói quyến rũ vô cùng, Trình Tri Hiểu nghe thấy, cũng rất hưởng thụ. Trình Tri Hiểu mỉm cười nói "Cảnh Nguyệt muội muội." Chỉ một tiếng Cảnh Nguyệt muội muội, gần như biến Lâm Cảnh Nguyệt thành một dòng suối chảy trên sông. Lâm Cảnh Nguyệt vui mừng nhìn Trình Tri Hiểu, sau đó lộ ra vẻ mặt lo lắng nói "Tỷ tỷ xảy ra chuyện như vậy, muội rất lo lắng, liệu nó có ảnh hưởng đến hôn sự của chúng ta không?" Lâm Cảnh Nguyệt nói ra câu này, lập tức khiến Trình Tri Hiểu nhớ tới, vừa rồi Lâm Cảnh Nguyệt còn dùng mọi cách sỉ vả Lâm Cảnh Nhàn, dường như muốn làm chuyện này trở nên lớn hơn. Và đương nhiên, Trình Tri Hiểu không muốn làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn, mặc dù hắn không muốn Lâm Cảnh Nhàn gả cho Trình Tri Quân, nhưng hắn cũng không muốn Lâm Cảnh Nhàn gả cho người khác đâu. Nếu để nàng gả cho người khác, hắn sợ sẽ không còn cách nào để tiếp xúc với nàng. Nhưng nếu, Lâm Cảnh Nhàn đến Trình phủ, vậy chỉ cần, trong lòng nàng còn có hắn, hắn sẽ luôn có cơ hội đem tiền của Lâm Cảnh Nhàn đưa vào trong tay mình. Nghĩ như vậy, trên mặt Trình Tri Hiểu liền có chút chán ghét nhìn Lâm Cảnh Nguyệt. Nữ nhân này, trừ dung mạo xuất chúng, lại có chút đa tình, thì trên thực tế, cũng chẳng trợ giúp được gì cho lợi ích sự nghiệp của hắn. Trong lòng Trình Tri Hiểu, sự nghiệp mới chính là thứ quan trọng nhất, nếu hắn có thể một đường tiến thẳng bước lên mây, nữ nhân như Lâm Cảnh Nguyệt, hắn muốn bao nhiêu mà chẳng được chứ? Bất kể chuyện đó có ảnh hưởng đến chuyện chung thân giữa hắn và Lâm Cảnh Nguyệt, thì hắn nhất định cũng phải nói như thế. Phải cảnh cáo cái loại nữ nhân ngu xuẩn này, không nên có tâm tư khác, nếu để con đường của hắn bị đứt gánh giữa đường, hắn phải tìm cách nào để xoay sở chứ? Mặc dù Trình gia cũng không phải là gia đình nghèo khó gì. Nhưng so với các quan lại trên kinh thành, còn kém quá xa, căn bản không có gì để đáng nói. Nhưng Lâm Cảnh Nhàn thì khác, đồ cưới của Vương thị năm đó, có những bức tranh và thư pháp nổi tiếng, trân bảo nhiều đến không đếm xuể. Tại thành Thanh Châu này, không một tiểu thư con nhà đại gia nào có thể so sánh được. Cho nên, bất kể như thế nào, Trình Tri Hiểu cũng không muốn bỏ qua Lâm Cảnh Nhàn. Vì vậy, vẻ mặt Trình Tri Hiểu nghiêm nghị nói "Cảnh Nguyệt muội muội, ta biết muội không thích tỷ tỷ muội, nhưng đối với chuyện vừa rồi, muội tuyệt đối không thể đùa. Nếu truyền đi, chỉ sợ, Trình gia chúng ta sẽ cảm thấy môn phong Lâm gia các muội không tốt, sẽ không để ta cưới muội đâu." Nghe thấy Trình Tri Hiểu nói như vậy, ánh mắt Lâm Cảnh Nguyệt sáng lên, lời Trình đại ca nói, có phải nhất định sẽ cưới nàng không? Thật không ngờ, hắn thực sự quan tâm đến hôn sự của bọn họ! Nhưng ngay sau đó, Lâm Cảnh Nguyệt lại suy nghĩ kỹ càng hơn một chút, có phải Trình Tri Hiểu muốn bênh vực ả tiên nhân kia không? Ngay cả khi nàng không muốn thừa nhận, nhưng nàng vẫn phải thừa nhận, rằng Trình Tri Hiểu vẫn luôn bênh vực ả tiện nhân đó. Bằng không, lúc Lâm Cảnh Nhàn lựa chọn, ánh mắt của hắn đâu có dán chặt vào ả như thế. Lâm Cảnh Nguyệt nghĩ nghĩ. Liền lấy hết dũng khí nói ra "Trình đại ca, không phải trong lòng huynh đã có tỷ tỷ rồi chăng? Cảm thấy ở chung với ta, là oan ức cho huynh sao? Trong lòng Trình Tri Hiểu hừ lạnh một tiếng, có thể không oan ức ư? Nhưng có oan ức thì cũng phải ăn cho hết, thế là Trình Tri Hiểu nhẹ nhàng nói" Muội suy nghĩ nhiều rồi, ta đối với tỷ tỷ muội chỉ là chút tình cũ, nhưng trong lòng ta, chỉ thực sự là thích nàng thôi. " " Ta không phải là một kẻ máu lạnh, tình cảm trước kia, cũng không thể một sớm một chiều mà quên đi được. Còn nàng, chính là người sẽ sống chung với ta, bây giờ nàng cũng có một ít vị trí ở trong lòng ta rồi. " " Chuyện ta thích nàng, cũng không phải là chuyện sớm chiều được, mà là sẽ trông nom cho nàng cả đời. " Vào thời điểm này, Trình Tri Hiểu đã học được cách, gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma. Không thể không thừa nhận, hắn thực rất biết cách dỗ dàng nữ nhân nha. Kiếp trước, chẳng phải hắn cũng đã từng lừa dối được Lâm Cảnh Nhàn sao? Lúc này, sắc mặt của Lâm Cảnh Nguyệt đỏ bừng nhìn Trình Tri Hiểu, theo nàng, Trình Tri Hiểu có thể thẳng thắn thổ lộ tình cảm với Lâm Cảnh Nhàn cho nàng biết, thực sự đã coi nàng chính là người trong lòng hắn rồi. Là thực sự rất quan tâm đến nàng, thực sự yêu nàng. Hơn nữa, nàng cũng thích phần si tình này của Trình Tri Hiểu. Mặc dù, sự si tình này bây giờ của hắn là dành cho Lâm Cảnh Nhàn, nhưng không bao lâu nữa, nàng sẽ sớm trở thành người duy nhất ở trong lòng hắn. Lâm Cảnh Nguyệt liếc mắt đưa tình ẩn ý nhìn Trình Tri Hiểu, người nam nhân này, nàng không chọn sai mà! Nhưng nàng không biết, lúc này, nàng chính là từng bước đi vào hố lửa. Cả hai kiếp, người nam nhân mà nàng ra sức tranh đoạt lấy, chính là một con sói cắn người không tiếc nhai cả xương, là một kẻ vong ân bội nghĩa. " Trình đại ca.. chàng thật tốt với ta!"Lâm Cảnh Nguyệt cúi đầu, đỏ mặt nói. Cơn tức giận hôm nay, đã tiêu tan gần một nửa. Trình Tri Hiểu cười cười, vươn tay ôm Lâm Cảnh Nguyệt vào lòng. Lâm Cảnh Nguyệt cảm thấy tim mình như muốn bay ra ngoài. Nhưng nàng nào biết, ánh mắt của Trình Tri Hiểu, vào lúc này, cũng đang nhìn Ngọc Liễu. Ngọc Liễu mặt mày xinh đẹp nhìn Trình Tri Hiểu, Trình Tri HIểu cũng nhìn Ngọc Liễu thêm vài lần. Nụ cười ở trên mặt Ngọc Liễu ngày càng đậm, trên mặt Trình Tri Hiểu cũng không nhịn được, mà nở nụ cười theo. Trong lòng Trình Tri Hiểu, Lâm Cảnh Nguyệt thậm chí còn không bằng Ngọc Liễu, vì dù sao, Ngọc Liễu cũng sẽ không chiếm lấy vị trí chính thê này của hắn! Trong lòng Trình Tri Hiểu thực sự muốn cưới một người có thể giúp ích cho sự nghiệp của hắn. Lâm Cảnh Nguyệt, chỉ là con của một thiếp thất, mà địa vị hiện tại của ả trong Lâm phủ, dường như cũng không xứng với hắn nhỉ. Loại nữ tử này, giống như da chó trét thạch cao, dính chặt bên người, không cách nào vứt bỏ. Sau khi Trình Tri Hiểu buông Lâm Cảnh Nguyệt ra. Lâm Cảnh Nguyệt đứng thẳng người, sắc mặt đã đỏ bừng đến mang tai, nàng nhìn vị nam tử tuấn lãng ôn hòa này, liền cảm thấy, cả đời sau của nàng, sẽ phong quang vô hạn. Về phần Lâm Cảnh Nhàn ư? Hiện giờ cứ kiêu ngạo phách lối đi, xem được bao lâu? Nhưng trong lòng Lâm Cảnh Nguyệt vẫn có chút lo lắng, nếu nàng và Lâm Cảnh Nhàn cùng nhau gả vào Trình phủ. Liệu Trình Tri Hiểu có thể làm ra chuyện gì đó với Lâm Cảnh Nhàn không? Dẫu sao, Lâm Cảnh Nhàn cũng chính là tiểu tiện nhân, vẫn luôn nhung nhớ Trình Tri Hiểu mà! Luôn muốn nhìn thấy nàng không được hạnh phúc mà! Vì thế, lúc đó nàng mới cấu kết với người ở núi Hổ Đầu, muốn hủy hoại đi danh tiếng của Lâm Cảnh Nhàn, để phá vỡ nhân duyên giữa ả với Trình gia. Ả có thể chết là tốt nhất, nhưng nếu chưa chết được, thì cũng phải cút thật xa, đừng để ảnh hưởng tình cảm giữa nàng và Trình đại ca. Tuy nhiên, tính tới tính lui, nàng cũng không thể tính tới chuyện, Trình Tri Hiểu và Trình Tri Quân, hai người đó vốn dĩ vẫn đang bênh vực cho Lâm Cảnh Nhàn. Mặc dù suy nghĩ của hai người này vốn dĩ khác nhau, nhưng vào giờ phút này, lại có cùng một tâm tư bảo vệ giống nhau. Hehe! Ta đã trở lại rồi nha! . Đã để mọi người đợi lâu! Mùa tết ta hơi bận! Nên hok có lên được. Chúc mọi người một năm mới An Khang Thịnh Vượng, Vạn Sự Như Ý nha! he ngôn tình sủng trọng sinh

thiếu nữ xinh đẹp của lâm gia